Trong đầu hiện tại đang có rất nhiều, rất nhiều thứ đánh nhau. Việc viết ra những dòng này thật sự rất khó khăn. Nếu ae đọc thấy khó hiểu hay là văn phong như LoL thì bỏ qua nhé vì thực sự rất là đ!t mẹ nó aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa Bỗng nhiên cảm thấy chán nản tất cả mọi thứ, bỗng nhiên chẳng thiết làm gì, bỗng nhiên đầu óc đình trệ, bỗng nhiên, bỗng nhiên, bỗng con mẹ nó nhiên..... Đói không muốn ăn, khát không muốn uống, chẳng quan tâm gì, mắt cứ mở, mặc kệ đời trôi. Tay cứ gõ, thần cứ du. Một góc nào đấy trong đầu bỗng tỉnh táo gào thét, sợ hãi. Người con gái mà mình coi là một nửa, là động lực phấn đấu, là người mình muốn chăm sóc cả đời. Bỗng nhiên giống như bị xóa khỏi đầu. sợ Những thói quen, sở thích hàng ngày, bỗng nhiên lướt qua trong đầu rồi biến mất như chưa từng tồn tại. sợ Bỗng nhiên cảm giác chẳng còn gì luyến tiếc... Cảm giác mình thấy rõ góc nhỏ kia đang kêu gào, đang phản kháng. Nhưng mình lại chẳng có suy nghĩ gì, như không có ý thức tự chủ. Cảm thấy sợ, cảm thấy bất lực nhưng cũng thật .....
dù sao cũng cảm ơn bác, ít nhất cũng đã rep Trưởng lão đùa e rất muốn cười nhưng không hiểu sao không cười được, giống như đứt hết dây thần kinh rồi...
Tối qua mới thức trắng cả đêm vì buồn mấy đứa bạn rồi "Buồn nào hơn đêm nay. Buồn nào hơn đêm nay Khi ngoài kia bão tố đầy trời. Từng cánh lá cuốn gió Rơi vào lòng đêm thâu."
làm mmo thỉnh thoảng tẩu hoả đây mà.. tiền ko kiếm ra nhiều.. gấu bỏ.. bạn bè xa lánh.. tự kỷ.. gia đình ko hiểu .v..v
các trưởng lão ngày vài K thì gì mà chả vui ... Tân thủ Thôn ko kiếm ra tiền nên buồn phiền thui hì hì